Ngày 22
- ductungducnguyen
- Feb 3
- 1 min read
Bạn có biết bao nhiêu lần trong đời bạn đã gặp may mắn?
Có. Vậy bao nhiêu lần?
Bạn có biết đã bao nhiêu lần bạn được trở về nhà, nằm an lành trong vòng tay của cố hương, sau những ngày rong ruổi mệt nhọc? Bao nhiêu thứ bạn có được trên đời? Nhà cửa, tình yêu, tình bạn, hôn nhân, con cái, cha mẹ, bằng cấp, giày dép, dây chuyền, đồng hồ, cà vạt, kính mát, nước hoa?
Bạn có biết có bao nhiêu người thương mến bạn?
Bao nhiêu người bạn đã rời bỏ họ mà đi?
Bao nhiêu người đã tới bên, ôm lấy bạn, trong khi những kẻ khốn kiếp vô cớ tấn công bạn và vài kẻ khác ngoảnh mặt?
Bao nhiêu người sẽ than khóc và đau khổ khi bạn qua đời?
Bạn có biết bạn quan trọng như thế nào đối với người khác không?
Dịu giọng xuống, suy nghĩ lâu hơn, ăn chậm lại, đi chậm lại, đừng khoác lác, phóng túng, đưa tay ra, nói lời xin lỗi và lời khen ngợi, mỗi ngày. Đó là khi bạn nghĩ đến người khác, tình yêu của họ dành cho bạn.
Dịu dàng, nhưng không thoả hiệp.
Ngẩng mặt lên khi bạn đòi hỏi tự do trước bạo lực, quỳ xuống khi cầu nguyện.
Nguyễn Đức Tùng
(Âm Bản)




Comments