THƠ ĐẶNG TIẾN VỀ TRÀ (VÀ VÀI THỨ KHÁC)
- ductungducnguyen
- Sep 23, 2024
- 4 min read
Trong bài thơ này, đoạn 7, anh có nói một đoạn về TRÀ THÁI NGUYÊN rất hay. Hi hi :))
THÁNG 9 NGÀY THỨ MƯỜI CHÍN
Đặng Tiến
1.
Phim càng xem...càng chán
Trời rực rỡ cứ nhạt. Nhạt dần
Tốc độ nhạt nhanh hơn bão Yagi
Thật!
Có thể còn nhanh hơn
Trẻ trâu, đương nhiên là thế
Già trâu, càng thêm buồn cười
Gạo cội xem chừng hết đát
Hết đát hóa thành lôi thôi
Quá ôi!
Ờ! Nhưng còn hơn tấn kịch đời
Mỗi lúc mỗi căng mà chả ai buồn để ý
Chẹp miệng thây kệ cái sự đời
2.
Trên ba nghìn máy nhắn tin đồng loạt phát nổ
Chết
Bị thương
Vụ này mới thiệt ngầu!
Chiến tranh chui vô túi áo túi quần
Máy nhắn tin vào một ngày đẹp giời hóa thành tạc đạn
Khó vậy cũng làm được!
Ngả mũ chào!
Ô! SmartPhone cùi bắp trên tay tôi bỗng lạnh như hơi thở Tử Thần!
Ồ! Không! Không!
Tôi không là công dân Lebanon!
3.
Ti vi loan tin
Sẽ có phim về vị bác sĩ chủ tịch - một phẩm cách hà nội
Vâng, sẽ có phim
Vâng, sẽ xem phim
Bác sĩ Trần Duy Hưng!
Một đường phố đẹp mang tên Ông!
Một nút giao quan trọng mang tên Ông!
Vô số người nhớ
Vô số người sẽ xem phim, tôi tin là thế...
Chỉ buồn
Chiếc ghế chủ tịch hà nội Ông để lại
Ai
Những ai đã ngồi nhầm
Ai đã đặt nhầm
Một củi
Hai củi
Ba củi
Liệu có thể là bốn là năm?
4.
Thật giả chẳng biết đâu mà lần
Dễ tin
Dễ đổ vỡ
Dễ ngờ
Cũng dễ đổ vỡ
Thời đổ vỡ
Vụn vỡ
Chẳng biết đâu mà lần
Xấu tốt đúng sai đẹp xấu dở hay
Nháo nhào như bãi rác
Mấy người sống lâu tự phong cây đa cây đề
Liên tục bé cái nhầm vì những thang đo cũ
Mấy người sống chưa lâu nhưng chìm trong thế giới ảo
Cũng liên tục nhầm nhọt cái sự trồng trọt
Nhìn vừng thành ngô
Nhìn đậu ra lạc
Cái gì cũng hóa bô lê rô
Sướt mướt
Ướt rượt
Kể cả vẽ cờ
Và miên man yêu nước!
Khổ trăm nỗi chưa xong
Khổ thêm vì tê lê bốc với da lô...
5.
Lướt mạng
Còn hơn cả kì cục
Còn hơn cả quái đán
Grotesque!
Nghịch dị?
Loạn thần
Phì đại tăm tối u mê
Bộ bàn ghế gỗ quý ba tấn bốn tấn!
Cỗ kim quan gỗ quý nguyên cây
Đồ nội thất gỗ tự nhiên trăm tỉ
Một ông cựu quan chức vừa vừa hay chém gió về môi trường ngồi trên ghế gỗ khủng hao hao con khỉ già tham vãi...
La liệt tượng gỗ quý các loại
Sập gỗ nguyên tấm dày gần nửa mét
Vân vân và mây mây
Tôi buồn rũ
Đạo đức cổ xưa ung thối tái sinh
Thói vênh vang nô tài tái sinh
Mĩ cảm thời u mê tái sinh
4.0 hóa thành xoen xoét
Chào thua!
Chán - không - buồn - chết!
6.
Thời tê lê bốc
Ngôn từ lột xác, hóa thân, rũ tất tật nẩy mầm
Hoa lạ
Trái lạ
Ngôn từ đảo ngược
Thế giới già nua rạn vỡ, xộc xệch, run rẩy, rũ buồn, chán ngấy
Lướt mạng đi nào
Thây kệ bọn hàn lâm già khú
Thây kệ lũ văn sĩ tỉ độ hâm thơ văn hóa thạch
Thây kệ bọn nghiện văn mẫu nghiêm trang ngớ ngẩn cỗi cằn
Lướt mạng đi nào
• Vỗ tay cho mài nhanh chết!
• Giáo sư sinh ra từ lò ấp!
• Chỉ có bia mới hiểu bụng mênh mông nhường nào!
• Chỉ phông bạt chuyên nghiệp còn tất cả tào lao!
7.
Nguyễn Đức Tùng - nhà thơ sống và viết ở Canada, quả quyết trà - thái - nguyên - ngon - nhất - trần - gian!
Anh nói tôi tin!
Bởi chả có lí do gì khiến anh phải diễn!
Trần gian rộng dài
Kẻ vô danh là tôi loanh quanh như cá trong ao biết nơi nao có trà/chè ngon nhất?
Ồ! Không sao tôi vẫn luôn nghĩ trà/chè quê tôi, chè Thái Nguyên luôn là đầu bảng, luôn là thượng hạng
Thái Nguyên - Tân Cương - Trại Cài - La Bằng - Khe Cốc -; Sông Công - Sông Cầu...những tên đất tôi thuộc nằm lòng những vùng quê tôi có thể tạt vào bất cứ nhà ai...
Ngắm nhìn những hàng chè mơn mởn
Ngắm nhìn những búp non mướt mượt dưới thiều quang
Một chén trà sóng sánh
Mộc
Nguyên hương
Không sen
Không nhài
Không đường
Chén trà ban mai trong veo
Chén trà hoàng hôn tím biếc
Chén trà buổi đông rét ngọt
Chén trà trăng lên
Mênh mang hồ núi Cốc
Lững thững trôi sông Cầu
Mờ xa Tam Đảo sương
Chén trà mộc nguyên hương
Lặng
Trầm
Xóm nhỏ
Tôi cứ mong một lần Nguyễn Đức Tùng sau bao tháng bao năm như cánh chim di trú sẽ bay về
Bay về nơi đây và uống một chén trà
Đất lành thơm thảo...
Đặng Tiến (Thái Nguyên)
Comments