THẦN KHÍ CỦA CON NGƯỜI THẦY MINH TUỆ (hỏi chuyện mấy bạn nhà báo lão thành có duyên gặp Thầy)
- ductungducnguyen
- Feb 24
- 3 min read

Hôm qua, thấy “Gã” Lưu Trọng Văn xuất hiện trong mấy clip video của youTuber đi theo Thầy Minh Tuệ, tôi zalo hỏi chuyện ngay. Câu đầu tiên: “Cảm nhận đầu tiên khi đối diện với sư Minh Tuệ thế nào?”
Gã đáp: “Đôi mắt và Ánh mắt khó mà quên được, không thể quên được luôn toát lên sự ấm áp và chân thành”.
Gã xưa nay vốn “coi trời bằng vung” (Gã không xưng “con” với Thầy như các Phật tử, vì… Gã hỏi với tư cách một nhà báo-nhà văn muốn tìm hiểu Thầy, và Gã không là Phật tử. Tui cũng vậy, đã có nhiều dịp gần kề vài bậc “đại sư” lừng lẫy cấp thế giới, nhưng luôn xưng mình là “nhà báo, không phải Phật tử, thuở còn thơ từng rửa tội và có tên Thánh Công giáo…”) nhưng xem vídeo thấy rõ ràng Gã có sự xúc động, kính cẩn!
Nhớ, mươi ngày trước, thấy nhà báo Mặc Lâm, nhà báo lão thành của “đế quốc Mỹ”, cựu phóng viên RFA (đã từng phỏng vấn cha con tui vài lần), sang Thái để gặp và xin phỏng vấn Thầy, cũng công khai nói lên sự hồi hộp và xúc động khi gặp Thầy. Bèn messenger hỏi chuyện thêm. Anh xác nhận có cảm giác gì đó về tâm linh rất khó nói (và anh cho biết mình là tín đồ Công giáo).
Lại nhớ, cách đây cũng mươi ngày, một cựu đồng nghiệp đã về hưu 10 năm nay và sang Tây Tạng học Mật tông, đã cùng 1 vị tiến sĩ thành đạt nhưng bỏ đi tu Mật tông suốt 10 năm nay, sang gặp Thầy. Về nhà, bạn gọi ngay để kể: “Trông thấy Thầy là không hiểu sao em bật khóc rưng rức anh ạ! Còn vị tu sĩ Mật tông thì nhất quyết bỏ pháp đã theo 10 năm để… học theo hạnh của Thầy!”
Tui không thần thánh hoá bất cứ ai, nhưng rất tin ở sức mạnh toả ra từ thần khí bên trong của một con người! Một số nhà chính trị có sức mạnh ấy (Tây gọi là”charismatic”), nhưng sức mạnh ấy có thể ghê gớm đến mức cuốn hút quần chúng mê muội vào con đường ác, đường sai như lịch sử từng thấy nhiều lần!
Sức mạnh toả ra từ con người Thầy Minh Tuệ cũng từng cuốn hút không ít chúng sinh mê muội bu bám ông để “cầu phước, cầu lộc”, nhưng ngày càng thấy chiều hướng tốt là đem lại sự giác ngộ và an lạc cho nhiều người lành! Phật pháp rốt cuộc cũng chỉ là xả bỏ “tham sân si”, nhưng nói dễ, làm khó! Thầy đã tu tập để thực hành và đạt đến một mức xả bỏ khiến cho sức mạnh nội tâm bắt đầu toả ra bên ngoài.
Rất có thể vì linh giác được điều ấy, Thầy đã quyết định “không giữ một mình miếng bánh” mà đem chia sẻ với mọi người hữu duyên (các “sư phụ” đi theo; các Phật tử đến đảnh lễ, cúng dường, hỏi pháp; các youTuber lan truyền hình ảnh đến hàng triệu người), mặc dù chính việc này đem lại bao nhiêu phiền toái, trắc trở cho Thầy trên đường bộ hành! Thần khí của Thầy cũng bị giảm so với thời độc hành an tĩnh! Nhưng Thầy chấp nhận! Và Thầy đã để “tuỳ duyên” cho Báu ra đi và dứt khoát không nhận lại cũng vì Báu không hiểu được điều này!
Không có cơ duyên hoặc điều kiện đến gặp đích thân Thầy, nhưng hiện nay hàng triệu người Việt trong nước và ngoài nước hàng ngày đều dõi theo những bước chân ông trên… màn hình và nhiều người cho biết: những lúc ấy có cảm xúc không thua gì đang tụng kinh, ngồi thiền.
Không ít người thắc mắc: vì sao có nhiều người “rảnh việc” theo dõi, bàn cãi về ông, đến nỗi chia phe… mâu thuẫn nhau chí choé!
Tui thấy có gì đâu khó hiểu: khi cả thế giới đang hỗn loạn như đại dương giông bão, khủng hoảng lòng tin lên cao độ, mà tất cả cũng chỉ do THAM SÂN SI, thì xuất hiện một hình tượng BUÔNG BỎ bằng xương bằng thịt, đó chẳng là chiếc phao cứu vớt linh hồn chúng sinh sao? Lý do tồn tại của mọi Tôn giáo chính là thế chứ gì nữa?
Xạ thu! Xạ thu!
FB: Hoang Thụy Hưng
Comments