TRÀ THÁI NGUYÊN
- ductungducnguyen
- Sep 30, 2024
- 2 min read
Khi tôi còn bé, ba tôi thường nhắc đến những kỷ niệm ngày kháng chiến chống Pháp, những địa danh xa lạ, có nhắc đến Thái Nguyên và những đồi chè bát ngát. Sau này lớn lên đọc truyện Lan Khai cứ tưởng Thái Nguyên xa và hoang vu lắm. Thực ra chỉ cách Hà Nội trăm cây số, là một miền đất xinh đẹp, văn minh, giàu có. Vậy mà hoàn cảnh đất nước vẫn làm chúng ta xa mãi, tới nay tôi vẫn chưa hề có dịp thăm vùng trung du thơ mộng. Cám ơn nhà Đặng Tiến đã có lời mời và xin đăng lại đây như một lời cám ơn anh và lời hẹn.
Đặng Tiến (Thái Nguyên)
THÁNG 9 NGÀY THỨ MƯỜI CHÍN. TRÍCH ĐOẠN
Nguyễn Đức Tùng – nhà thơ sống và viết ở Canada – quả quyết trà-thái-nguyên-ngon-nhất-trần-gian!
Anh nói tôi tin!
Bởi chả có lí do gì khiến anh phải diễn!
Trần gian rộng dài
Kẻ vô danh là tôi loanh quanh như cá trong ao biết nơi nao có trà/chè ngon nhất?
Ồ! Không sao tôi vẫn luôn nghĩ trà/chè quê tôi, chè Thái Nguyên luôn là đầu bảng, luôn là thượng hạng
Thái Nguyên - Tân Cương - Trại Cài - La Bằng - Khe Cốc - Sông Công - Sông Cầu... những tên đất tôi thuộc nằm lòng những vùng quê tôi có thể tạt vào bất cứ nhà ai...
Ngắm nhìn những hàng chè mơn mởn
Ngắm nhìn những búp non mướt mượt dưới thiều quang
Một chén trà sóng sánh
Mộc
Nguyên hương
Không sen
Không nhài
Không đường
Chén trà ban mai trong veo
Chén trà hoàng hôn tím biếc
Chén trà buổi đông rét ngọt
Chén trà trăng lên
Mênh mang hồ núi Cốc
Lững thững trôi sông Cầu
Mờ xa Tam Đảo sương
Chén trà mộc nguyên hương
Lặng
Trầm
Xóm nhỏ
Tôi cứ mong một lần Nguyễn Đức Tùng sau bao tháng bao năm như cánh chim di trú sẽ bay về
Bay về nơi đây và uống một chén trà
Đất lành thơm thảo...
コメント