top of page

TUẦN BÁO TRÀO PHÚNG CON ONG

  • Writer: ductungducnguyen
    ductungducnguyen
  • Dec 8, 2024
  • 2 min read
ree

FB Đinh Tiến Luyện

Đôi khi chuyện trò mượt mà hiền lành mãi cũng buồn, người ta thích nghe sống sượng bỗ bã cho sướng tai. Nhà văn Duyên Anh ngọt ngào trong truyện còn ẩn bên trong một nhà báo dữ dội với một Thương Sinh đầy bồ chữ nghĩa đâm thọc mà khối kẻ không dám chọc tới ông. Tôi nghe một lần trong làng có tay nghề khơi trò bút chiến trên báo nửa chừng thì : mình 1 nó 10, ngu gì gây chuyện với nó. Hết gây chuyện thì gặp bá vai nhau dắt nhau ra quán cười huề. Nghệ sĩ nói chung yêu và ghét bén nhanh nhưng ít khi để tâm oán thù dai dẳng.

Theo đường links mà anh Võ Phi Hùng giới thiệu trong thư viện của đại học Cornell còn lưu giữ rất nhiều sách báo của Sàigòn trước 1975, trong đó có tuần báo Con Ong. Dù không đứng tên chủ trương nhưng Thương Sinh đã là chủ xị bày bố trận địa tuyên chiến tứ phương thiên hạ, gây ân oán giang hồ với đủ mọi thành phần, từ quan quyền đến tướng lãnh khắp vùng thời bấy giờ. Không cầu an cầu huề nên khi tính mạng bị hăm dọa (có thời tòa soạn phải thuê vệ sĩ riêng), chẳng ăn gì chỉ ăn đạn thì người cầm bút cũng sớm buông, vì "sứ mệnh" ấy không có tương lai. Thời gian này tôi chỉ cộng tác với nhà văn Duyên Anh lai rai trong việc trình bày những hình vẽ cho chuyên mục. Không lâu sau thì buông hẳn báo Con Ong không còn đi châm chích nữa, anh Duyên Anh và tôi dựng lại tờ Tuổi Ngọc, hiền lành không gai góc, tuần báo của yêu thương. Đó lại là một câu chuyện khác, người cầm bút viết văn với làm báo là nghề. Viết sách thì không chừng nhưng làm báo phải thường xuyên. Một thằng siêng nuôi một thằng lười để thành một thằng...nghèo. Kệ nghèo trong nghiệp, miễn còn có người thương và nhớ tới là được rồi

Comments


© 2024 by Nguyen Duc Tung

bottom of page