QUÀ TẶNG VĂN CHƯƠNG
- ductungducnguyen
- Feb 3
- 3 min read


Cuối năm, trong khi nhận được những món quà Tết mới gởi từ California, Texas, Sài Gòn, Huế, Hà Nội, sách và mứt, trà và báo, tôi dành một buổi ngồi soạn lại tủ sách, lục ra biết bao nhiêu là kỷ niệm. Thế mà trong cả buổi chẳng soạn được gì cả, chỉ bày ra thêm :))
Đây là hai tập thơ của thi sĩ Phan Huyền Thư Phan Huyền Thư, tôi gặp ở Hà Nội, một trong vài người tôi quý mến mà lại chưa có dịp nào viết về thơ họ cả.
Thơ Thư đã được nhiều người nói đến. Tôi chỉ thêm vào.
Thơ chị có giọng mạnh, cụt, bẳn gắt mà tình tứ, ở đó những niềm vui và nỗi đau dồn nén lại. Mỗi bài thơ của chị dành cho người đọc không phải một khoảnh khắc mà nhiều hơn một khoảnh khắc để họ dần dà nhận ra sự thật mà họ vừa chạm phải. Ý thức xã hội bàng bạc.
Tình yêu trong thơ Thư, mặt khác, là dâng hiến cả tâm hồn và thân xác. Tình yêu ấy riêng tư nhưng cũng vượt ra phía sau cái riêng tư, tựa như món quà tặng.
Xin trích vài bài thơ, trong có có bài từ tiểu luận của nhà thơ Như Quỳnh Iris de Prelle trên Văn Việt.
NĐT
THƠ PHAN HUYỀN THƯ
NẰM NGHIÊNG
Nằm nghiêng ở trần thương kiếp nàng Bân
ngón tay rỉ máu. Nằm nghiêng
khe cửa ùa ra một dòng ấm
cô đơn. Nằm nghiêng
cùng sương triền đê đôi bờ
ỡm ờ nước lũ.
Nằm nghiêng lạnh
hơi lạnh cũ. Ngoài đường khô tiếng ngáy.
Nằm nghiêng. Mùa đông
nằm nghiêng trên thảm gió mùa. Nằm nghiêng
nứt nẻ khóe môi
đã lâu không vồ vập răng lưỡi.
Nằm nghiêng
xứ sở bốn mùa nhiệt đới, tự dưng nhói đau
sau lần áo lót có đệm mút dầy
nằm nghiêng
về đây.
KẺ TRỘM
Kẻ trộm vào nhà.
Uống một ngụm rượu trong ly rượu uống dở
Ăn miếng bít tết bé xíu và mấy cọng rau mùi
Ngắm ngọn nến cháy...
Nghe trộm lời yêu đương
Nhìn trộm mắt đam mê
Và ăn cắp khoảng trời tự do
trong vòng mười lăm phút.
Kẻ trộm bỏ đi.
Mọi thứ nguyên vẹn.
Nến cháy thâu đêm
Mắt thức thâu đêm
Kẻ trộm mất tích
Chủ nhà phát hiện dấu ấn “kẻ cắp”
Mọi thứ vẫn nguyên vẹn
(Kể cả sự bất ổn... hiện trường)
Kẻ trộm vào nhà
Hay kẻ trộm vào giấc mơ...?
Mọi thứ vẹn nguyên không có gì thay đổi
Chỉ có một điều không thể tìm lại nổi
Bên cạnh ngọn nến
Bên cạnh ly rượu
Bên cạnh ánh mắt
Bên cạnh lời nói...
Tuổi trẻ
Vừa trút bỏ xiêm y
Nằm thiêm thiếp trên giường
không cánh mà bay...!!!
Như Quỳnh de Prelle trích thơ Phan Huyền Thư trong tập thơ Đạo thơ, Nhà xuất bản Nhân Ảnh và amazon, Hoa Kỳ, tháng 9/2018 (nguồn: Văn Việt):
Đ.Ạ.O.T.H.Ơ
Dù bạn có đọc thơ tôi hay không,
dù bạn có hiểu thơ tôi hay không,
dù bạn có thích thơ tôi hay không
…
Tôi vẫn viết.
Dù bạn có ghét tôi đến đâu
dù bạn có chê bai tôi thế nào
dù bạn có dày vò, đay nghiến tôi ra sao
…
Tôi cứ viết.
Bởi vì tôi biết,
ngay cả mai sau
chết đi rồi
…
Tôi vẫn sẽ viết.
Tro cốt tôi cũng là câu thơ
mộ chí tôi cũng là bài thơ
tên tôi cũng là tứ thơ
…
Tôi đã viết.
P/s: Khai bút. Ngày thơ 2017 – Nguyên Tiêu, Đinh Dậu
T.H.I.Ê.N.H.À
Trong chữ của các anh
có cờ đỏ,
có liềm,
có búa,
có kim chỉ nam,
có mặt trời sáng tỏ,
có trái tim hồng
và rất nhiều lời hứa…
Trong chữ của bạn tôi
có chua cay,
có nức nở,
có đay nghiến
và nhiều đổ vỡ,
có không ít kim sa
và những khúc tự ru mình…
Trong chữ của tiền nhân
không có chứng nhân,
chẳng có lịch sử,
Không nhạc điệu,
cũng chẳng cần khí phách,
Chỉ thấy thân phận,
hạo nhiên
và dòng đời…
Còn tôi,
tôi không dám có chữ…
Chỉ có nước mắt,
máu
và sự im lặng
thiên thanh …
Những đám mây
bầm đen
màu huyết dụ.
Thỉnh thoảng
lại lác đác
vài hạt thuỷ tinh đỏ
phóng ngược lên thiên hà…
Thiên hà?
Chỉ dành cho những ai
thực sự muốn bay tới đó
Khi triệu triệu mặt trời
cũng chỉ là bụi lửa
rồi tàn tro….
Comments